Title: Best Luck
Author: YuPing // Cá Bình
Pairing: Lay (Zhang YiXing) + Chen (Kim JongDae)
OST: Best Luck – EXO’s Chen
Note: Cái bài Best Luck của Chen ra mắt lúc nào thì cái shot này được viết lúc đó đấy, cơ mà đến tận tháng 8 năm 2015 mới đăng 😀 HAVE FUN ~~
Start
Anh – Zhang YiXing – một con người hiền lành, một con người ấm áp, và là một người rất may mắn !!
Câu – Kim JongDae – một “thằng nhóc” mê ca hát, nói nhiều, luôn lạc quan và là một người rất may mắn !!
Vì sao họ may mắn ??
__________
Như mọi ngày, tôi đều đi đến cửa tiệm café LuMin, chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, gọi một ly coffee sữa nóng và ngắm nhìn bầu trời xanh biếc cùng dòng người tấp nập bận rộn trên đường đang rải bước.
-Đây, cà phê sữa nóng của cậu. – Một trong hai bồi bàn duy nhất của tiệm đưa ly cà phê đến vừa cười vừa nói.
-Chào LuHan hyung, JongDae chưa đến àh ??
-Cậu suốt ngày Kim JongDae, Kim JongDae, chẳng quan tâm đến anh em gì cả.
Vừa kịp lúc tiếng chuông cửa reo vang, chúng tôi không cần nhìn cũng biết là ai vừa chạy vào, là Kim JongDae chuyên đi làm muộn đúng 7 phút chứ ai. Tôi bất giác cười. Chủ tiệm cà phê này cũng quen với việc đi trễ 7 phút này của cậu ta rồi nên cũng chẳng ai phàn nàn gì.
Kim JongDae thay áo bồi bàn bắt đầu một ngày làm việc chăm chỉ. Tôi đưa mắt nhìn em ấy chạy hết bàn này đến bàn khác, bưng bê bao nhiêu là cốc dĩa, rửa không biết bao nhiêu là chén bát.
-Anh ngày nào cũng ngồi ở đây không thấy chán àh, không phải đi làm sao ?? Mỗi ngày uống tận 4 cốc cà phê có hại cho sức khỏe đó.
-Công việc của anh là ngắm nhìn em ~~
JongDae đỏ mặt, bất giác cười mỉm.
-Thế anh lấy gì ăn ??
-Chẳng phải em nuôi anh sao ??
-Sẽ có ngày em không đủ tiền.
-Mỗi ngày anh đều viết lách 2, 3 mẩu truyện nộp cho biên tập thì có thể kiếm được tiền phụ giúp em rồi.
-NÈ !!
Một tiếng gọi lớn từ phía bàn pha chế, là chủ tiệm gọi JongDae.
-Kim JongDae, đã ngày ngày đi làm trễ mà còn ngày ngày đi tán đổ nhà văn Zhang ??
-Là tôi tán đổ em ấy.
Tôi nói lớn. Sau đó lại nói nhỏ vào tai JongDae.
-Em nên tự hào vì sắp được cưới một nhà văn nổi tiếng như anh.
Mặt em đỏ ửng, không thể nào đỏ hơn nữa rồi, em thẹn thùng quay mặt đi làm việc của mình tiếp.
Vâng, tôi chính là rất yêu Kim JongDae đó, tôi rất yêu con người luôn đi làm muộn 7 phút đó. Và tất nhiên tôi cảm thấy thật may mắn khi được gặp em giữa dòng dân số hơn 7 triệu dân trên thế giới này, thật may mắn vì được em yêu thương, thật may mắn khi có được em bên cạnh.
__________
Chết chắc rồi, tôi lại đi làm muộn nữa rồi, đã trễ 5 phút rồi chứ ít !! Tôi không thể mỗi ngày đều dậy sớm được hay sao ??
Tôi chạy vào cửa tiệm café LuMin…
-Kim JongDae, đúng 7 phút luôn nha. Đúng 7 phút LuHan của tôi cực nhọc làm việc một mình thay luôn phần của cậu. Mỗi ngày tôi đều phải trừ cậu 70% lương.
-XiuMin hyung, tha thứ tha thứ nha ~~
-Thôi mau thay đồng phục đi, tôi cũng đã quen với việc này rồi.
Một vị khách vừa bước vào căn tiệm, vừa nhìn thấy anh ta tôi đã thiếu điêu hét lên thôi, anh ta là nhà văn Zhang YiXing rất rất nổi tiếng đó ah ~~ Tôi rất thích sách của anh ta, tôi lại càng thích anh ta hơn khi được diện kiến nhan sắc của anh tại buổi ra mắt sách « Street » vừa rồi. Ôi tôi cuồng anh ta mất rồi ~~
Anh chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ. Trích từ cuốn “Street” vô cùng nổi tiếng của anh có viết một câu như này:
“Tôi chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, gọi một ly coffee sữa nóng và ngắm nhìn bầu trời xanh biếc cùng dòng người tấp nập bận rộn trên đường đang rải bước. Tôi chợt nhận ra em…”
Đây chính là live action cho cái câu văn nổi tiếng đó của anh, có điều trong giây ngẫm nghiền sách đó tôi đã mong anh chợt nhận ra tôi.
Tôi đến và hỏi anh dùng gì, anh trả lời “Một ly cà phê sữa nóng”
Đây quả là live action bản gốc rồi nha.
Sau ít phút, tôi bưng cốc cà phê sữa nóng ra cho anh.
-Cho hỏi, anh có phải là nhà văn Zhang ??
Anh ngước mặt lên nhìn tôi, mỉm cười:
-Em có phải là Kim JongDae ??
Tôi thoáng sững người.
-Anh biết em ??
-Anh đã kí tặng sách cho em mà !!
-Em không ngờ anh nhớ đến…
-Anh rất có ấn tượng với em đó, fan cuồng.
Tôi nhớ lại buổi kí tặng sách đó tôi đã bộc lộ hết bao nhiêu tâm tư tình cảm của mình cho anh nghe, tôi thật sự rất rất thích sách của anh, và còn rất rất rất thích anh nữa. Nghĩ đến, mặt tôi đỏ lên.
-Anh có nhớ em nói em thích anh.
Mặt tôi hiện chắc còn ửng màu hơn cả trái cà chua hay trái ớt rồi nha. Thật xấu hổ quá. Tôi quay mặt đi làm việc tiếp, lâu lâu nhìn anh lại bắt gặp anh đang nhìn tôi. Thật khiến người ta tưởng chúng tôi có gian tình nhỉ.
Người thường không ai uống 4 ly café trong một ngày đâu nhỉ ?!!? Anh chắc là thần tiên hay người sao hỏa gì đó .. anh không cảm thấy mất ngủ sao ?!!?
Cuối cùng anh ta cũng gấp lại máy tính và chìa cho tôi bức thư. Trong đó viết như này:
“Tôi chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, gọi một ly coffee sữa nóng và ngắm nhìn bầu trời xanh biếc cùng dòng người tấp nập bận rộn trên đường đang rải bước. Và rồi tôi bắt gặp lại em, lần nữa tôi lại yêu em ngay đúng cái lúc tôi sắp từ bỏ. -To Chen from Lay with love -“
Chen và Lay sao ??
Trong trí nhớ mơ mơ hồ hồ của tôi có một tiếng gọi “ChenChen~~” nhưng nghĩ mãi mà tôi vẫn chẳng nghĩ ra được đó là ai. Chắc đó là phần kí ức tôi đã mất đi sau khi tôi phẩu thuật rồi.
-Không cần cố nhớ làm gì cho mệt, em chỉ cần biết anh hiện yêu em nhiều lắm là được rồi Kim JongDae.
Anh giật lại tờ giấy vò nát nó trong tay, rồi mau mau chóng chóng viết tờ giấy khác đưa cho tôi:
“Người bán cà phê ngon là người có tâm hồn ấm áp. Người biết thưởng thức cà phê là người có trái tim chung thủy. Người bán cà phê ngon và người biết thưởng thức cà phê thật sự là một cặp đôi tương xứng.”
Tôi nhận lấy, đã yêu anh và được anh đáp trả, tôi còn gì hạnh phúc hơn ?? Tôi còn gì may mắn hơn ??
Thật ra người pha chế cà phê này không phải là tôi, là Xiumin hyung đó. Và Luhan hyung rất biết thưởng thức cà phê.
Vâng, tôi yêu Zhang YiXing đó, rất yêu cái con người có trái tim chung thủy đó, rất yêu con người có trái tim phong phú đó. Và tất nhiên tôi cảm thấy thật may mắn khi được gặp anh giữa dòng dân số hơn 7 triệu dân trên thế giới này, thật may mắn vì được anh chú ý đến, thật may mắn khi có được anh bên cạnh.
———-END———-